Đám Cưới Chuột
“Trạng chuột ơn vua cưới vợ làng
Kiệu son lộng lẫy lọng hoa vàng!
Nàng dâu xứ chuột chân đi đất,
Ngón nhỏ bùn non vẫn dính chân!”
( Câu chuyện lấy nguồn cảm hứng từ tranh Đông Hồ “ Đám cưới chuột)
“ Đám cưới chuột” không chỉ đơn giản thể hiện việc riêng của cá nhân,của gia đình mà phản ánh đến một xã hội được thu nhỏ. Mèo và chuột là hai loài vật không đội trời chung lại được khắc họa trong bức tranh như một ẩn ý nói lên tiếng vang của xã hội Việt Nam xưa. Con mèo, dưới cái nhìn châm biếm, là hình ảnh của tầng lớp quan lại cùng chế độ áp bức, lạm dụng chức quyền sẵn sàng bóc lột sức lao động của nông dân “ thấp cổ bé họng” để có được cuộc sống an nhàn và lợi ích của bản thân. Dưới khát khao về một cuộc sống yên bình và trọn vẹn, đứng giữa bờ vực của hạnh phúc và kết thúc,họ chuột vốn ranh ma, tinh quái, đa nghi, luôn cảnh giác với mèo, phải chấp nhận dâng mình trước sự tàn ác của loài mèo với tâm thế sẵn sàng “ nuốt chửng” chúng. Đằng sau hình ảnh của chuột chính là tầng lớp nông dân trong cái chế độ áp bức và nặng nề này chấp nhận dâng lên lễ vật, hối lộ quan lại để mong cuộc sống được “yên bề gia thất”.